Bao Lâu Rồi...
Bao lâu rồi... từ dạo ấy anh đi
Em gái nhỏ vẫn nhu mì chờ đợi
Mỗi mùa đông lại thêm sầu vời vợi
Mặc bạn bè phơi phới áo cô dâu
Bao lâu rồi...bên bậu cửa trông nhau
Tim thảng thốt ngóng con tàu ngược gió
Ngàn vạn lượt mong có anh trong đó
Môi mỉm cười đôi mắt sáng lung linh
Bao lâu rồi... em vẫn chỉ một mình
Vai gầy mỏng, tóc xanh pha sợi bạc
Chỉ tình yêu là chẳng bao giờ khác
Cứ vẹn tròn nỗi khao khát gửi trao
Bao lâu rồi... nhan sắc đã hư hao
Vẫn cứ nhớ những ngọt ngào thuở ấy
Bên gốc phượng nép vào nhau run rẩy
Nụ hôn đầu mới vụng dại làm sao
Bao lâu rồi...tưởng đã hết biết đau
Tim lại đập bồi hồi trong lồng ngực
Kỷ niệm xưa lại cựa mình chợt thức
Anh phương nào... biết em nhớ lắm không?
Phương Nguyên
18.12.2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét