Đã Nhạt Câu Thề
Ngoài cửa sổ trời mây sũng nước
Nhìn màn hình lại ước xa xôi
Ước gì người đến bên tôi
Ước gì tay nắm bàn tay vui cười
Anh đang ở phương trời nào thế
Có nhớ cành hoa khế giếng quê
Con đò luống cải ven đê
Bước chân ai vẫn đi về sớm hôm
Ngọc lan tỏa mùi thơm man mát
Gió qua thềm ngào ngạt hương cau
Bình vôi bên cạnh giàn trầu
Mẹ "tôi" đã chín hồi đầu tháng giêng
Bến vẫn đợi ngày thuyền ghé lại
Sao người đi đi mãi chưa về
Nhìn mưa thấy dạ tái tê
Biết rằng đã nhạt câu thề năm xưa...
Phương Nguyên
06/7/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét