Bảng Lảng Chiều Đông!
(xướng)
Chiều tà lặng đứng một mình thôi
Giọt nắng chênh chao khuất phía đồi
Mặc đám lau già xao xác vẫy
Ngơ dòng nước bạc lững lờ trôi
Đông dài quạnh quẽ làn sương phủ
Cảnh vắng mênh mang tiếng sóng dồi
Cất bước mà nghe lòng trĩu nặng
Xua hoài chẳng hết nỗi đơn côi.
Chiều Sông Quê
**********
Đành Chịu
(họa)
Giận quá cơn sầu bám mãi thôi
Dù cho đã ném tận lưng đồi
Mưa bào nửa tháng thân còn trụ
Gió quật hai tuần gốc chẳng trôi
Đứng ngó bên này nghe xót nổi
Ngồi trông phía nọ thấy đau dồi
Thương mình phận bạc như tàu lá
Số khổ nên đành chịu cút côi
Phương Nguyên
24/12/2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét