THỨ BẢY BUỒN
1. Thoắt cái mà nay đã cuối tuần
Nắng vàng rực rỡ trải đầy sân
Mèo giơ vuốt nhọn cào chim kế
Chó vểnh đuôi cong giỡn bướm gần
Dạo phố em kia đồ lớn ẵm
Rời nhà chị nọ túi to khuân
Riêng mình tất bật lau nhà cửa
Rồi vội quay ra giặt áo quần
2. Giặt áo quần xong xách cái làn
Chợ ngoài ngõ nhỏ cũng đang tan
Rau còn mớ héo buồn tênh rổ
Thịt hết phần ngon rỗng tuếch bàn
Bối rối quàng sang lò mổ vịt
Bần thần tiến lại chỗ bày ngan
Nhưng tiền chả đủ đành mua tép
Móc ví sao nghe nỗi tủi tràn
3. Tủi tràn chút ít chả thèm lau
Trở gót về luôn mặt héo nhàu
Lấy rá cầm xoong vo ống gạo
Mở vòi xả nước rửa cây rau
Cơm vừa nấu chín thơm lừng vị
Tép đã rang khô đỏ thắm màu
Vắt tí chanh vào xơi hết sạch
Một hồi cái bụng thập thò đau
4. Bụng thập thò đau ngứa khắp người
Tay sờ tẩn mẩn gãi cùng nơi
Sưng u chỗ khuỷu đầu kêu mẹ
Nổi cục phần lưng miệng khóc trời
Uể oải quơ nhầm chai thuốc rớt
Vội vàng túm phải bịch khăn rơi
Loay hoay nửa buổi xem chừng đỡ
Ôm gối nằm co mệt rã rời
5. Mệt rã rời nên mới ngủ vùi
Giật mình tỉnh giấc thấy đen thui
Thằng Tôm* đứng cửa la oai oái
Con Thỏ* ngồi hiên khóc sụt sùi
Dứ kẹo cho xoài kêu hổng đã
Bày trò kể chuyện tỏ không vui
Liền khoe mấy nốt còn đo đỏ
Xúm lại nhìn xong cũng ngậm ngùi
* Tên gọi ở nhà của hai đứa cháu.
6. Ngùi trông chốc lát đã quên rồi
Vội chạy đi liền bỏ mặc tôi
Nhặt tấm gương soi hồn rạo rực
Lần trang sách mở dạ bồi hồi
Trên vòm rủ rỉ câu tròn cặp
Dưới tán âm thầm nhạn lẻ đôi
Ánh nắng chiều hôm dần tắt hẳn
Vài tia nhợt nhạt vắt lưng đồi
7. Lưng đồi tím biếc cụm hoa may
Gió thổi hiu hiu nhập nhoạng ngày
Ả cóc bờ ao chồm chỗm nhảy
Mụ ruồi mép rãnh nhởn nhơ bay
Ngoài đường sữa nở mùi dâng đặc
Trong bếp rơm đun khói toả dầy
Lắng tiếng đồng hồ ngân sáu nhịp
Bất ngờ nỗi nhớ ập về lay
8. Nhớ ập về lay suốt những chiều
Lần tìm kỷ niệm úa màu rêu
Thư xanh chàng viết dòng ngay đẹp
Khăn lụa em may mũi thẳng đều
Mắt ngắm từng trang sầu vội giỡn
Tay dò mỗi nếp tủi liền khêu
Bực mình gấp lại cho vào tủ
Khoá chặt là xong khỏi nghĩ nhiều
9. Nghĩ nhiều chỉ tổ não nề hơn
Rồi lại không dưng xụ mặt hờn
Mải kiếm nguyên ngày đâu thấy bệnh
Lo tìm hết buổi chẳng ra đơn
Đầu song ghét thế hoa vừa nở
Cuối nẻo ghen chưa nắng mới vờn
Muốn rũ ưu phiền sao khó vậy
Bám nhằng hệt gió dập dềnh mơn
10. Gió dập dềnh mơn nụ trắng ngần
Hoa nhài nở cạnh bụi tầm xuân
Rung rinh cánh mỏng khoe từng lớp
Ngào ngạt hương thơm toả những lần
Trên gác xôn xao lời trẻ giỡn
Trong chùa gióng giả tiếng chuông ngân
Ra hiên ngó nghía... ồ nhanh nhỉ
Thoắt cái mà nay đã cuối tuần
Phương Nguyên
23/11/2019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét