YÊU LÀ KHỔ
Dẫu biết yêu là khổ
Có bao người chịu lỗ chẳng thèm yêu ?
Lúc hoàng hôn đang phai nhạt nắng chiều
Trong cảnh tối cô liêu lòng thêm nhiều tê tái
Nửa kiếp phù sinh danh bất toại
Trăm năm thệ ước mộng không thành
Trách ông trời sao quá đổi đành hanh
Xui khiến cảnh ly tình biệt bạn
Dòng lệ chảy sầu thôi đã cạn
Mối duyên lành đứt đoạn bởi vì đâu
Thơ buồn ráp chẳng nên câu
Ái Hoa
* bài này làm theo thể hát nói
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét