TRUYỆN HẰNG NGA & HẬU NGHỆ
Thuở xưa thiên địa hỗn mang
Trên trời có lũ quạ vàng chín con (*)
Trổ tài xưng bá tranh tôn
Nắng thiêu cháy đất lửa phun mịt trời
Điêu tàn bãi lúa nương khoai
Đồng khô nứt đáy bể khơi cạn nguồn
Núi rừng ngập xác chim muông
Chó nằm le lưỡi gà cuồng quẩn chân
Lễ cầu Ngọc Đế, Lão Quân
Cử người tài đức giáng trần cứu nguy
Miền kia có bậc dị kỳ
Tên là Hậu Nghệ tài thì vô song
Thương dân xót dạ anh hùng
Giương cao thần tiễn bắn tung quạ vàng
Tám con rơi rụng giữa đàng
Một con sót lại vội vàng bay xa (**)
Yên vui về với mọi nhà
Cây chồi trổ sắc cỏ hoa khoe màu
Ngai vàng bỏ trống bấy lâu
Phụ nam lão ấu dập đầu tung hô
Bước phiêu du mộng hải hồ
Thân ngồi ngôi báu lòng mơ góc trời
Hằng Nga nhan sắc tuyệt vời
Tiến cung hoàng hậu giữ người hùng anh
Nụ cười khoé mắt khuynh thành
Ngày đêm thỏ thẻ tiếng oanh bên chàng
Rằng nay điện ngọc giàu sang
Chỉ là giấc mộng kê vàng mà thôi
Đến khi tóc bạc da mồi
Vùi ba thước đất cũng rồi đời ta
Muốn sao trẻ mãi không già
Mới mong tận hưởng vinh hoa lâu dài
Hậu vương nghe cũng bùi tai
Truyền mời đạo sĩ lập đài luyện đơn
Sục lùng cùng cốc thâm sơn
Tìm ra dược liệu chế hoàn thuốc tiên
Đồng nam đồng nữ khắp miền
Bắt về cung điện luân phiên quạt lò
Khổ tình loạn nhỏ loạn to
Thẳng tay đàn áp cơ đồ ngửa nghiêng
Kho công trống rỗng gạo tiền
Sưu cao thuế nặng đảo điên dân tình
Ba năm chế thuốc trường sinh
Được hai hoàn nhỏ mang trình lên ngay
Cất vào trong lọ ngọc này
Đợi rằm tháng tám là ngày tròn trăng
Lòng tham bản tính cô Hằng
Một mình muốn hưởng trọn phần cả đôi
Lừa chồng bận việc lôi thôi
Trộm luôn lọ thuốc lấy rồi nuốt nguyên
Dạ nàng vừa thấm thuốc tiên
Lâng lâng ngọc thể bay lên thiên đình
Quảng Hàn cung lạnh vô tình
Ẩn thân kiều nữ giấu hình mỹ nhân
Hậu vương giận rút tên thần
Giương cung định bắn rụng chăng trăng ngà
Nào hay kéo mạnh quá đà
Cung thần gãy cụp, Hằng Nga thoát nàn
Dưới trần rên siết oán than
Muôn dân tụ họp nổi loàn chống vua
Gãy cung Hậu Nghệ đành thua
Nhìn đôi tay trắng mà chua xót lòng
Gươm vàng đánh Bắc dẹp Đông
Cắt đầu tự xử cho xong tội tình
Ngàn sau trăng sáng lung linh
Vẫn còn in dấu bóng hình Hằng Nga
Ái Hoa
(*) chín con quạ lửa
(**) tức là mặt trời bây giờ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét