ĐÔI CUA ĐÁ
Dưới khe nọ có đôi cua đá
Kết tình thâm cũng đã dài lâu
Cua chồng tình nặng nghĩa sâu
Hết lòng thương vợ dám đâu quản nài
Ngày đến tối kiếm mồi nuôi vợ
Thời khó khăn chẳng sợ gian lao
Đến kỳ vợ lột vỏ bao
Thân mềm yếu ớt xanh xao nằm ỳ
Cua chồng chẳng dám đi, canh giữ
Sợ kẻ thù chiếm cứ cửa hang
Sẽ ăn mất mạng cua nàng
Thì đôi càng cứng sẵn sàng chống ngăn
Rồi khi vợ da săn, cứng lốt
Tới phiên chồng phải lột vỏ ra
Vợ đi bỏ cửa bỏ nhà
Theo chàng cua trẻ để mà vui chơi
Khi đến tối coi mòi đói lả
Dẫn nhân tình về phá động trung
Cắt da xẻ thịt cua chồng
Tội thay thất thế mạng vong anh hào
Trên minh chúa ngự cao chín bệ
Nghe truyện kỳ bất nghĩa bất nhân
Phán truyền ra khắp quần thần:
"Loài cua chẳng nhớ đức ân như người"
Quan thừa tướng chỉ cười khuyên nhủ
"Chữ rằng 'tối độc phụ nhân tâm '
Thánh quân xin chớ có lầm
Đàn bà lòng dạ hiểm thâm khó lường"
Thánh quân muốn coi tường chân giả
Thử nghĩa tình của cả đôi bên
Đàn ông có phụ vợ hiền
Đàn bà có nỡ vì tiền bất lương
Chiếu truyền dụ bốn phương thiên hạ
Ông chồng nào quyết dạ cầu phong
Cắt đầu vợ nạp bệ rồng
Vua ban chức lớn quận công rỡ ràng
Lệnh vua xuống muôn làng đều tỏ
Một năm qua chẳng có hồi âm
Dù cho bạc vạn vàng trăm
Không ông nào nỡ sắt cầm cắt đi
Lại ban chiếu nữ nhi anh kiệt
Có hùng tâm dám giết chồng son
Sắc phong quận chúa hoàng tôn
Vinh hoa phú quí hưởng luôn một đời
Lệnh vua mới truyền lơi mấy bữa
Đã thấy đầy ngoài cửa xôn xao
Xếp hàng chật hết cổng trào
Nàng nào cũng bậc anh hào nữ lưu ...
Ái Hoa :)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét