CHUYỆN HAI NGƯỜI
Tung tăng đồi vắng có hai người
Hớn hở vui đùa dạo khắp nơi
Giọng nói dịu dàng tay nắm chặt
Tia nhìn rạng rỡ miệng cười tươi
Anh rằng hứa nhé tình không đổi
Nhỏ nói mong sao bước chẳng rời
Tới lúc răng long đầu cũng bạc
Vẫn còn đủ sức dắt đi chơi
Phương Nguyên
08/4/2018
*********
Bài họa
HỌP LỚP
...............
Ở giữa đồi thông mấy chục người
Trên đầu tóc bạc rẽ tìm nơi
Trời thanh đắm mộng như hoài trẻ
Gió nhẹ ru hồn đã nở tươi
Út Bảy ôm nồi chân bỗng trượt
Dì Ba giục củi mắt không rời
Về ôn kỷ niệm ngày thơ ấu
Gặp bướm ong vờn cũng đuổi chơi!
.....................
BÊN NHAU TÂM SỰ
Buổi ấy công viên thật ít người
Vào mùa lá rụng phủ đầy nơi
Bên chàng má tựa hồn bay bổng
Cạnh thiếp tay quàng mặt ửng tươi
Thủ thỉ hằng mong đời sẽ kết
Nỉ non vẫn muốn phận đâu rời
Anh nghèo tía ứ đòi chi cả
Trăng mật đôi mình tới Pháp chơi.
Lí Lắc.10/04/2018
CHUYỆN RIÊNG TÔI
Tưởng đã quên đi một bóng người
Sao còn khắc khoải dõi muôn nơi
Câu thề gửi cội bằng lăng thắm
Nỗi nhớ ghim nhành phượng vỹ tươi
Những muốn ngàn năm duyên kết tụ
Nào hay một phút nghĩa chia rời
Tinh cầu sẻ nửa em đi mãi
Kỷ niệm bây giờ để ngắm chơi!
BXP 10.4.2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét