BUỒN CHẢ NGUYÊN NHÂN
Dưng buồn một nỗi chả nguyên nhân
Cái mặt lơ ngơ ngó rất đần
Lúc xót hoa cà rơi tím ngõ
Khi sầu lá phượng rụng vàng sân
Đâu là giận dỗi cùng ai lạ
Ứ phải ghen hờn với bạn thân
Chỉ thấy bồn chồn lo lắng nhẹ
Dường như lạc thứ rất chi cần
Phương Nguyên
13/4/2018
Bài họa
YẾU NHÂN
.................
Tưởng hão vênh đời một yếu nhân
Mà trông bản mặt rất ngu đần
Cầm chai rượu loãng vào trong cổng
Hứng quả sung già rụng giữa sân
Chọn bữa ôm quà dâng sếp tổng
Mang tiền đổi chức hại người thân
Là tay phó sở quê Hà nội
Đạo đức còn không nghĩ chẳng cần!
.....................
Laogiacodon Đặng Hồng Giang
TỰ HỌA
Tóc rối mù như gã quái nhân
Lại thêm nét mặt ngó hơi đần
Cứ nhìn nắng quái tràn đầy ngõ
Hay ngắm mưa phùn phủ khắp sân
Có phải thù đời đêm lẻ bạn
Hay là tủi phận kiếp đơn thân?
Trăng soi bóng dáng hình hài đó
Nên lược gương kia cũng chả cần
Buồn vu vơ!!!
Chẳng hiểu sao buồn cứ mãi nhân
Ngồi suy nghĩ suốt mặt thêm đần
Trăng vàng vọt rọi cây đầu ngõ
Gió lạnh lùng vờn cúc mé sân
Chợt muốn quay về con phố cũ
Luôn mong gặp lại dáng người thân
Bờ vai ghé khẽ lòng thêm ấm
Những lúc cô đơn sẽ rất cần.
Tỷ cảm ơn bài xướng và bài hoạ của PN và các bạn thơ..
Nhờ ý thơ này mà tỷ họa thành bài pháp Mô Phật..
---------
GIEO NHÂN HUỆ MẠNG
---
Ôm sầu hại thức* giống gieo nhân
Đổi kiếp liền qua hiện tánh đần
Lắm tật khùng lên rồi chợt hoảng
Tài nhiều ngố dậy cũng bừng sân
Người ưa dưỡng phúc sinh đèn tuệ
Kẻ muốn nương lành sửa ý thân
Sắc hoại tâm là nguồn cội bản (thể)
Thần an lại tỏ mỗi khi cần...
----
TKN Đào Liên (Tutru Nguyen)
15.04.2018
---------
* Thức chỉ cho A lại da thức
Khi thay thân không mang được gì
Chỉ mang theo nhân quả nằm trong A lại da thức..
.
AN NHIÊN TỰ TẠI
Lạc loài mỏi mệt kiếp tha nhân
Miếu đất chùa hoang cũng đỡ đần
Che nắng hung tàn nhiều nghiệp chướng
Tránh mưa dối trá lắm tham sân
Công danh giả tạm xa bờ giác
Cát bụi vô thường lấp xác thân
Sao chẳng bằng an nhiên tự tại
Câu kinh kệ sớm tối chuyên cần...?
dp
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét