MANG BUỒN RA PHƠI
Mang buồn cẩn thận buộc dây phơi
Rủi gặp ngay hôm ẩm ướt trời
Mụ nắng ôm chăn tìm chỗ ngủ
Ông nồm xách ghế lại nhà chơi
Gần trưa vẫn sũng nhìn tơi tả
Sắp muộn chưa khô nghĩ rối bời
Nếu lỡ dăm ngày không ráo tạnh
“Hắn” mà mốc sạch... bắt đền ai?
Phương Nguyên
23/3/2018
Bài hoạ
CHỌN ZAI
Chị ý đương thì cái tuổi phơi
Đài trang diễm lệ ngỡ tiên trời
Xôn xao lãng tử quay về ngắm
Rộn rã anh tài kéo lại chơi
Mới sớm nhà đông thêm tất bật
Về trưa khách chật thấy tơi bời
Bây giờ rối rắm tìm zai đẹp
Giữa chốn đông người biết kiếm ai?
NGƯỜI TÍNH KHÔNG BẰNG TRỜI TÍNH.
Kỷ niệm lâu ngày trải đất phơi
Nhằm mưa ướt sũng khóc than trời
Tình thơ lắm bản nhòe nên tiếc
Cổ vật nhiều thùng hỏng hết chơi
Định đốt cho xong vì trí quẩn
Toan thiêu trút giận bởi tâm bời
Lòng sầu khó tả dâng hoen mắt
Lỗi cũng do mình chả trách ai
Lí Lắc . 23/03/2018
HẠT GIÀ KHỎI PHƠI
---
Gội cả đau buồn chẳng thích phơi
Điềm nhiên não sạch hết kêu trời
Hay điều trái nghiệp mà không giỡn
Biết chuyện oan tình phải nghĩ chơi
Trí định soi cùng ra tật cuốn
Tâm an quán triệt giải đau bời
Yên bình dứt sợ lòng thanh thản
Sống đẹp hoa mừng gởi khắp nơi
----
TKN Đào Liên - Tutru Nguyen
Mytutru 22.03.2018
SỢ ƯỚT
Sợ ướt đem vào chẳng chịu phơi
Vì trông buổi sớm tối tăm trời
Dòng lưu bút thuở mình ham ghẹo
Ảnh bạn thân hồi nó ngại chơi
Ẩm quá nhờ mây cần mẫn tản
Nhòe thôi cậy nắng giỏi giang cời
Vì buồn lại nhớ mang ra đọc
Bởi người trăm nẻo đủ đầy ai ...?
23.03.2018
BSD - Bich Sudang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét