CHUYỆN THƯƠNG TÂM
----------------------------------------
Có gia đình kia, khi bàn về tết sắp đến ông chồng chép miệng than thật thảm thiết như sau:
TẾT NGHÈO.
Nghĩ tết gần về nổi ốc da
Trẻ cười bố mếu tại đâu ra?
Trong năm cố nhín đồng còi cọc
Cả tháng kiêng xơi…chất “mặn mà”
Có khỏe nỗi gì lương chết đói
Nào vui dịp ấy tuổi thêm già
Lo ăn cũng đuối nhà bao khẩu
Xuân trốn vào chùa dọn lá đa.
Bà vợ đang ngồi quạt phành phạch cho thằng cu tí ngủ, cũng đế thêm như sau:
Tết này gọi bán ẻm…Hông Đa
Sử dụng nhiều năm máy quá già
Lấy chút tiền còm trang trải nhỉ
Cầm dăm món đẹp chắt chiu mà
Con thèm tấm áo nhưng đành chịu
Vợ ước khoanh giò chẳng kiếm ra
Cái hĩm dậy thì nom xấu hổ
Áo thì rách mướp trật làn da
Lí Lắc. 08/12/2017
Có ông hàng xóm là Hàn Phong, và chị hàng xóm là Phương Nguyên, và cả chị đại gia Chiều sông quê xóm trên nữa chứ, thấy tội nghiệp, cũng nói thêm như sau :
Vợ anh hàng xóm "đại gia" nghe chuyện, nói vọng qua:
Này còn ít móng lẫn đùm da
Thịt lóc xong rồi mới bỏ ra
Dẫu chín mười người dư xực hén
Dù năm bảy miệng đủ ăn mà
Coi tìm chỗ cứng đưa con trẻ
Khéo lựa phần ngon để cụ già
Chẳng phải rằng mềm nhưng cũng đỡ
Chứ nào có giống...rễ cây đa
Chồng chị hàng xóm chen vào:
Bà này khéo nhiễu sự ghê đa
Chỗ họ đông đen trẻ lẫn già
Thiếu mặc dăm ngày đâu chết nhỉ
Đói ăn ít bữa cũng thường mà
Ruộng kia, hết gạo lo trồng lấy
Chợ đấy, không tiền hãy...tạo ra
Của nải nhà mình đem cất hết
Mẹ mày ăn móng để tau...da
Hàn Phong
CẢNH NHÀ HÀNG XÓM
“Tết về” hai chữ sởn làn da
Bao nỗi lo buồn hiện cả ra
Tiền học ba thằng căng đó chứ
Gạo ăn nửa tháng mệt đây mà
Đau đầu bạc tóc vì thương trẻ
Mỏi gối xơ râu lại xót già
Chủ nợ bao lần sang réo ngõ
Bấy lần trốn biệt chỗ lùm đa
VỢ CHỒNG HÀNG XÓM TÂM SỰ
Chồng vợ đang ngồi ở gốc đa
Ngó nhau bất chợt thấy nhau già
Ông thì đã hết thời kiêu dũng
Bà cũng còn đâu nét mượt mà
Số khổ đeo hoài xua chẳng chạy
Phận nghèo bám mãi đuổi không ra
Cơm ngày hai bữa toàn khoai sắn
Mỡ thịt teo dần chỉ thấy da
Phương Nguyên
09/12/2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét