CON ĐƯỜNG XƯA EM ĐI
Trở lại con đường kỷ niệm xưa
Đìu hiu cảnh vật xót xa vừa
Không còn bướm lượn trêu rào bé
Chẳng thấy hoa cười ghẹo nắng thưa
Ghế đá buồn thiu rêu mọc ẩu
Tường vôi mục nát cỏ chen bừa
Thẩn thơ dạo bước bên hàng phượng
Bất chợt mi nhoè lã chã mưa
Phương Nguyên
19/01/2018
***
Hoạ
HAI LỐI MỘNG
Còn đó con đường những buổi xưa
Bao năm hò hẹn ngỡ như vừa
Miên man gió ghẹo bờ vai nhỏ
Êm ả mây lồng vạt tóc thưa
Chiếc nhẫn hôm đan liền...gởi đại
Câu thơ bữa viết vội...trao bừa
Ai ngờ bé chỉ vô tình thế
Khẽ vứt bên rào ướt sũng mưa
***
Lối xưa!!!
Mình em trở lại lối ban xưa
Có phải yêu thương tựa mới vừa
Vẫn tiếng dương cầm nơi quán vắng
Và bài nhạc Trịnh dưới sao thưa
Nhìn quanh chợt thấy dư âm cũ
Ngó khắp còn nhen kỉ niệm bừa
Chẳng hiểu ngoài trời đang bão tố
Hay lòng trống trải khẽ tuôn mưa.
***
LỐI CŨ TA VỀ
.....................
Con đường kỷ niệm những ngày xưa
Tắc nghẽn từng giây chỉ lọt vừa
Bởi ngõ hồ Gươm hàng quán đặc
Tuy lề phố Triệu dãy bàng thưa
Mùi xăng đủ khét còn bay loạn
Miệng gái hoài xinh cũng nhổ bừa
Nghĩ khổ lần thôi thầm ráng chịu
Ông trời bỗng trút một làn mưa!
...................
***
CHỐN CŨ NĂM XƯA
Ta về thăm lại chốn năm xưa
Kỉ niệm dường như đến chợt vừa
Những buổi cùng nàng trên lối nhỏ
Từng giờ với bạn dưới mây thưa
Hôm nào tiếng hứa còn trao vội
Thuở ấy lời yêu vẫn ngỏ bừa
Để tới bây giờ khi bước lại
Duyên trời đã được mấy mùa mưa
***
CUNG ĐƯỜNG VẮNG EM
Đường vào lối cũ nhớ xa xưa
Kí ức trào dâng chẳng muốn vừa
Ghế đá ai ngồi bên giấy trắng
Mành mành ấy đứng dưới song thưa
Sân trường đám cỏ cùng làm bậy(*)
Cuối lớp mùa thi lại cấy bừa
Mười mấy năm rồi không gặp lại
Phượng hồng bao lượt đếm sầu mưa
(*) làm chơi đám cỏ này (việc nhẹ nhàng cùng nàng)
:)
:)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét