Về Thăm Chốn Cũ
“Gõ sừng mục tử lại cô thôn”
Buổi ấy mưa to sấm chớp dồn
Xách dép phi bừa trên đám cỏ
Che đầu nấp vội dưới hàng tôn
Váy nom ướt sũng y vùi giặt
Yếm lại khô rang hệt muốn tồn
Lắc cổ nghiêng mình tay giũ tóc
Phớt lờ cặp nọ chúng ôm hôn.
Lí Lắc.
24/11/2017
**********
Bài Họa
Về Quê
Hôm rồi phóng xế trở về thôn
Khói bụi đường xa đứng thở dồn
Ngôi miếu hơi xưa dừng bởi gỗ
Mái nhà vẻ cũ lợp bằng tôn
Hoa thơm mấy cụm người chăm sóc
Thú dữ vài con họ bảo tồn
Lũ cháu vui mừng ra nhận kẹo
Vào rồi mới nhớ chạy ra...hôn
Hàn Phong
24/11/2017
Gặp Lại
Hai mình gặp lại ở đầu thôn
Trống ngực ơ sao cứ đập dồn
Thèn thẹn em vò đau ngọn chuối
Ngượng ngùng ta dẫm nát bìa tôn
Hỏi thầm chuyện ấy còn hay bỏ
Nói nhỏ thơ kia vứt hoặc tồn
Kỷ niệm theo về như thác lũ
Nhớ hoài cái lúc dẩu môi hôn
Phương Nguyên
24/11/2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét