Chốn Cũ
Gió khẽ xô nghiêng vạt nắng chiều
Lưng thềm đá cũ cỏ chèn rêu
Đung đưa giữa lối vài bông sữa
Chấp chới trên không một cánh diều
Góc cửa dây bò hoa đã rụng
Hông nhà bụi phủ cột gần xiêu
Mười năm trở lại tìm quanh quẩn
Chẳng thấy người đâu... nhớ thật nhiều!
Phương Nguyên
12/12/2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét