Thu Tàn
Rõ ràng đã cuối mùa thu
Sao nắng vẫn vàng đến thế
Mi chợt rưng rưng giọt lệ
Bởi nhớ người nơi xa mù
Hỏi gió người ta có nhớ
Hỏi mây người ta có thương
Tạo sao mình lại vấn vương
Tại sao tim mình nức nở
Thời gian dường trôi chậm chạp
Lá hoa dường chẳng nằm yên
Trong ta dường nỗi buồn phiền
Đang đợi thời cơ quẫy đạp
Ngủ ngoan đi nào yêu dấu
Ngủ ngoan đi nào nhớ mong
Bao nhiêu khắc khoải trong lòng
Hãy cùng lá thu rụng hết
Hãy chôn mối tình đã chết
Sâu ba tấc đất mùa thu
Hãy nhốt tim trong ngục tù
Sau khi nói lời giã biệt...
Phương Nguyên
19/10/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét