Nhớ Người Dưng
Mưỡu
Đêm nằm trằn trọc nhớ ai
Liền mang giấy bút biên vài câu thơ
Gió thoang thoảng đưa mùi hoa sữa
Trăng soi vào bậu cửa lung linh
Nghe bâng khuâng nhớ chuyện chúng mình
Ngày hôm đó gặp nhau thành duyên nợ
Những khát khao mong hòa nhịp thở
Cùng thèn thẹn ước quyện bờ môi
Mới chia xa đã ngỡ rất lâu rồi
Lúc gặp mặt nói bao lời say đắm
Tuy hai đứa ở hai đầu xa thẳm
Nhưng khi nào cũng nồng đậm yêu thương
Hằng mơ được bước chung đường
Mặc cho dãi nắng dầm sương chẳng nề
Trăm năm giữ vẹn câu thề
Phương Nguyên
08/10/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét