Thẫn thờ ra cửa ngắm trời mây
Ngọn gió mơn man bụi liễu gầy
Nỗi nhớ vừa yên thừa dịp trỗi
Cơn buồn mới lặng đón đường vây
Nằm trong xấp vở còn thơ đó
Giấu ở ngăn bàn vẫn ảnh đây
Ký ức đâu về như vũ bão
Làm cho nước mắt lại rơi đầy
Phương Nguyên - 21/07/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét