hàn quang dìu dịu toả gương Hằng
lơ lửng ngang trời nửa mảnh giăng
khắc khoải canh dài bầu nhớ cạn
bơ vơ sương lạnh gánh sầu tăng
vì sao lố dạng che mây khuất
rẻo lá tung mình cuốn gió băng
thương nghĩ cho đời sao với lá
mịt mù biết lạc bến nào chăng ?
Ái Hoa
Hờn Trăng
Ngước mặt nhìn lên ngắm chị hằng
Mây đùn ít vệt hững hờ giăng
Nghiêng vò rượu rót u buồn giảm
Vẫy bút thơ đề sảng khoái tăng
Bất chợt mưa lùa xô chén vỡ
Thình lình sấm dậy khiến hồn băng
Vừa khơi xúc cảm thì mưa sấm
Uýnh bạt đi rồi nhịn được chăng?
Phương Nguyên - 17/6/2015
Sầu trăng
Vằng vặc trên cao một bóng Hằng
Nhạt nhoà hơi giá núi mờ giăng
Giường treo hờ đó tình không vợi
Đàn vỡ tan rồi oán cũng tăng
Dìu dặt lầu Tiêu mừng hạc múa
Bồi hồi gốc Cuội ngóng sao băng
Rủi ro phần số Tiêu hay Cuội
Tam phủ xin cầu ứng hiện chăng?
Ái Hoa
Sầu trăng
Hỏi thử trần gian thấu dạ Hằng
Bao ngày mệt mỏi chút tình giăng
Đời chưa thức tỉnh ao buồn đọng
Lệ mãi vun đầy bể hận tăng
Tiếp sưởi cung Thiềm thương bóng lạc
Trông nhờ cối Thỏ vỗ tim băng
Ngàn năm quạnh quẽ Thiềm so Thỏ
Chạnh nỗi ưu sầu gỡ thoát chăng ?
Shiroi - 19.06.2015
Mơ Trăng
Nằm mơ lạc bước tới cung hằng
Tứ phía hoa đèn lộng lẫy giăng
Sáo ngọc kề môi người thổi gấp
Đàn kìm áp má kẻ khua tăng
Buồn thiu Ngọc Nữ màu u tối
Thiểu não Tiên Đồng vẻ giá băng
Chẳng biết Tiên Đồng cùng Ngọc Nữ
Bao giờ muốn đổi kiếp này chăng?
Phương Nguyên - 21/6/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét