Em đã muốn chôn vùi bao nỗi nhớ
Ghét anh ghê, lại thổi nó bùng lên
Mưa lất phất, như lòng em nức nở
Niềm đau thương ào tới ngự trăm miền
Nhớ ánh mắt anh nhìn em da diết
Nhớ nụ cười hiền hậu, nhớ đôi môi
Nhớ bài thơ với những lời tha thiết
Anh tặng em hôm ấy dưới chân đồi
Chưa kịp hẹn đã vội đi biền biệt
Lời yêu thương chưa dám ngỏ đã xa
Bụi hoa cúc anh trồng nay đã chết
Nước mắt em lăn trên má nhạt nhòa
Đừng nhắc nữa những ấp e ngày ấy
Hãy quên đi như chưa gặp bao giờ
Em chẳng muốn tim thêm lần run rẩy
Cứ để tâm hồn mãi mãi ngu ngơ...
Phương Nguyên - 04/6/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét