Nắng đã nhạt trên con đường kỷ niệm
Hoàng hôn buông cho cái nhớ dâng đầy
Tha thẩn bước gió lay tà áo tím
Tiếng chim gù da diết dưới vòm cây
Chẳng muốn khóc sao lòng nghe nức nở
Mắt dưng buồn lệ thắm cứ hoài tuôn
Mong vá được tim yếu mềm đã vỡ
Mang đau thương khóa chặt đáy tâm hồn
Chiều thứ bảy một mình trong quán vắng
Ta nhớ người... người có nhớ ta không
Tay khuấy nhẹ cốc cà phê ngọt đắng
Nghe trào dâng nỗi chua xót trong lòng.
Phương Nguyên - 06/6/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét