Đóng cửa tim vào cho đỡ nhớ
Ai dè nỗi nhớ lại đầy hơn
Nhìn đâu cũng thấy hình dung ấy
Khóc mãi chưa vơi những tủi hờn
Chẳng giận ai đâu chỉ trách mình
Suốt ngày nghĩ ngợi chuyện linh tinh
Người ta giả dối mà tin thật
Cứ ngỡ rồi mai sẽ vẹn tình
Nhưng rồi một sớm như bừng tỉnh
Chợt nhận ra người chẳng thích ta
Tiếng nhớ lời thương người rải khắp
Câu yêu cũng được phát như quà
Hồn ta chết lặng từ hôm đó
Vỡ nát tim rồi ai có hay
Nói tiếng chia lìa trong nước mắt
Về ôm kỷ niệm sống qua ngày...
Phương Nguyên - 24/4/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét